skip to main
|
skip to sidebar
Trang thơ Nguyễn Xuân Bối
Trang chủ
Giới thiệu
Thơ
Album ảnh
Bảo trợ bởi Thi đàn Việt Nam
Bài đăng phổ biến
Những Trưa Nạp Mìn
Lên núi, đầu chạm mây Quờ tay vơ được gió Mặt áp tầng nắng lửa Đỏ gay hơn mặt trời Gió lộng nhúm làn môi Giọt mồ hôi mặn chát Lưng ph...
Người Đi Quét Rác
Khi đi chiều đỏ hoàng hôn Chổi tre em quét rác dồn cộn đêm Khi về lóe mặt trời lên Con đường rực nắng vai mềm đẫm sương N...
Cứ Đi
Sáng còn Bãi Cháy - Hạ Long Đã trưa Móng Cái, Quảng Đông chào mời Tôi ngồi khách sạn đỉnh trời Vừa ăn vừa ngắm xứ người - Quảng Tây Bắ...
Đốm Lửa Tàn
Lập lòe hoa lửa tóe lên Một đốm lửa xé màn đêm đen đầy Rắn như sắt, thép, gang này Lại mềm trước đốm lửa tay em hàn.
Anh
Anh như gió thổi mang tình đến Neo đậu lòng em rất nhẹ nhàng Lần nào anh đến, đi cũng vội Nỗi niềm thương nhớ nặng em mang.
Ngủ Đi Em
Thế là nước cuốn hết rồi Thế là lũ trẻ mồ côi !Hỡi trời! Em tôi đứa mới lên mười Đứa còn hơn một tuổi đời lau nhau Nhà tôi, của mất còn...
Mưa Xuân Trên Công
Mưa bay như bụi đầy trời Đường xuân ríu rít tiếng cười vào ca Đẫm mi mắt lá môi hoa Cánh chim chiền chiện la đà trời xuân ...
Lên Tầng
Anh đi lên tầng Nghiêng nghiêng đèo dốc Bước cao bước thấp Bậc đá gập ghềnh Mảnh trời chênh vênh Treo trên bờ vực Nắng vàng rừng rực ...
Đến Đây
Đến đây chỉ một lần TÌnh yêu em để lại Ra về còn nhớ mãi Nhà máy Hoàng Thạch anh.
Tập thơ đã xuất bản
Lưu trữ website
▼
2014
(20)
▼
tháng 6
(19)
Mùa Xuân Người Lính
Anh
Ở Chiến Trường Ra
Dù Là
Cứ Đi
Ngủ Đi Em
Mưa Xuân Trên Công
Đời Người Như Quyển Lịch
Con Đường Mang Tên Người Thợ
Yêu Nghề Phá Đá
Lên Tầng
Những Trưa Nạp Mìn
Xúc Đá Đêm Trăng
Người Đi Quét Rác
Đốm Lửa Tàn
Ủi Đá Trên Tầng
Ba Người Thợ Khoan
Đến Đây
Hoa Đá
►
tháng 5
(1)
Liên kết website
Đời Người Như Quyển Lịch
04:21
| Nhãn:
Thơ
Đời người như quyển lịch
Bóc vơi đi mỗi ngày
Từng mảnh đời ta có
Thương nhớ đầy trên tay.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét
Bài đăng Mới hơn
Bài đăng Cũ hơn
Trang chủ
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
0 nhận xét:
Đăng nhận xét